Thứ Năm, 14 tháng 9, 2017

Người đàn bà nghiện bóng đêm và nhạc buồn



Cứ vào nửa đêm,
Nàng lại nhìn vào bóng đêm
Đêm dài và đen quá như cuộc đời của nàng
Lâu lắm rồi đã không còn ai mong nàng về nhà,
Cũng không ai ngăn nàng ra khỏi nhà,
Không ai chờ đợi, cũng chẳng ai nhớ mong
Nàng lầm lũi bước đi trong trống rỗng vô hồn
Và cứ thế lang thang như dòng sông không bến đợi
Nước mắt chảy ngược vào trong
Không gian quá rộng nhưng không đủ để chất chứa nỗi lòng nàng


Người đàn bà nhìn con, nhìn không gian quanh mình
Lặng lẽ quá, nhưng nàng thích vậy
Ngoài kia cũng yên ả
Mọi vật đã ngủ yên
Chỉ có nàng, người đàn bà nghiện bóng đêm, còn thức…


Hồn nàng đang lang thang theo từng nốt nhạc, qua từng phố vắng
Một mình…. trong đêm đen
Cho đến khi nước mắt ứa ra
Nàng úp mặt vào gối và thiếp đi.




Đêm lại nối đêm…
Người đàn bà nghiện bóng đêm và nhạc buồn,
Lại thả hồn theo từng nốt nhạc, qua từng phố vắng trong đêm đen.

 5 - 2008



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

PHÊ PHÁN NHỮNG LUẬN ĐIỆU SAI TRÁI, XUYÊN TẠC TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH CỦA CÁC THẾ LỰC THÙ ĐỊCH

 PHOTOGRAPHER NGUYỄN VĂN LUẬN ẢNH: CÂY TRÂM CÔ ĐƠN Ở HOÀ THÀNH